Cái gì gá»i là ngươi không chÆ¡i vá»i ta, ta liá»n ÄÆ°a ngươi Äi? ãã
Trần Há» tá»± há»i ná»a ngà y, cÅ©ng không hiá»u chá»§ tá» nói “chÆ¡i” là có ý gì. ãã
Sẽ không phải là Äêm qua chá»§ tá» có yêu cầu gì Äá»i vá»i Ngá»c Äà o, nhưng mà Ngá»c Äà o lại thà chết không theo? ãã
Nhưng từ vẻ mặt cá»§a chá»§ tá» nhìn lại không giá»ng như váºy, hÆ¡n nữa tÃnh tình Ngá»c Äà o nhìn cÅ©ng không giá»ng như là thà chết không theo. ãã
Gõ cá»a phòng Ngá»c Äà o, sắc mặt cá»§a Trần Há» biến ảo giữa hiá»n hòa và nghiêm túc, bá»i vì nghÄ© không ra rá»t cuá»c là chá»§ tá» có ý gì, cho nên không quyết Äá»nh không dùng biá»u tình gì Äá» Äá»i Äãi vá»i Ngá»c Äà o. ãã
Dưá»i tình huá»ng nà y, Ngá»c Äà o vừa má» cá»a Äã nhìn thấy má»t khuôn mặt chữ Äiá»n vặn vẹo. ãã
Nhìn tháºt Äúng là tá»nh cả ngá»§. ãã
Ngá»c Äà o giáºt giáºt cái cá» có chút sái: “Sao Trần thá» vá» lại tá»i Äây, là thiếu gia có viá»c gì phân phó sao?” ãã
Trần Há» gáºt Äầu: “Thiếu gia phân phó ta ÄÆ°a ngươi ra khá»i phá»§ Quá»c công.” ãã
Trần Há» vừa má» miá»ng vừa chú ý vẻ mặt cá»§a Ngá»c Äà o, thấy nà ng giáºt mình má»t chút thì khôi phục vẻ mặt như bình thưá»ng, chuyá»n nà y là m cho hắn vô cùng khó hiá»u, theo lý thuyết má»t nha Äầu nghe ÄÆ°á»£c lá»i như váºy không phải là nên là kinh hoảng thất thá», hÆ¡n nữa còn yêu cầu gặp chá»§ tá» Äá» cầu tình sao. ãã
Nà ng cÅ©ng không sợ chá»§ tá» ÄÆ°a nà ng ra ngoà i là do chán ghét nà ng, Äá» cho nà ng không thá» vá» phá»§ Quá»c công nữa? ãã
Trần Há» nghÄ© trÄm lần cÅ©ng không nghÄ© ra, chá» thấy khuôn mặt má»m mại cá»§a Ngá»c Äà o bất giác hiá»n lên má»t tia Äáng thương, nhưng mà lá»i nói ra cÅ©ng không phải là yêu cầu gặp chá»§ tá». ãã
“Trần thá» vá» có thá» tiết lá» má»t chút, ÄÆ°a Äi là như thế nà o? Muá»n Äem ta ÄÆ°a Äến chá» nà o, sau khi Äến Äó thì phải là m gì? Có thá» có cÆ¡m Än, có thá» ÄÆ°á»£c ngá»§ không?”ãã
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có thá», cho dù là phạm nhân bá» tạm giam thì cÅ©ng có thá» có Än uá»ng, huá»ng chi Ngá»c Äà o cô nương vẫn là thông phòng cá»§a Äại nhân.”
Má»t cưá»c kia cá»§a chá»§ tá» và o lần trưá»c Äá» lại ấn tượng không nhẹ cho Trần Há», cho nên khi Ngá»c Äà o lo lắng, hắn liá»n nghiêm túc trấn an, “Äại nhân phân phó ÄÆ°a cô nương Äến thôn trang má»i mua, nhưng cụ thá» Äá» cho cô nương là m cái gì thì Äại nhân cÅ©ng không có phân phó.”
Hắn nói xong thì thấy Ngá»c Äà o Äã bình tÄ©nh hÆ¡n, thấy Ngá»c Äà o không há»i nữa, Trần Há» lại nhá»n không ÄÆ°á»£c nói thêm: “Äại nhân nói Äem cô nương ÄÆ°a Äi, là bá»i vì cô nương không muá»n bá»i hắn “chÆ¡i”.” ãã
“ChÆ¡i?” ãã
Vá»n dÄ© Ngá»c Äà o Äang nghÄ© mình nên thu dá»n cái gì Äá» mang Äi, nghe ÄÆ°á»£c chữ “ChÆ¡i” thì suy nghÄ© liá»n nghiêng nghiêng. ãã
Nà ng không thá» nà o không há»i tưá»ng lại chuyá»n Äêm qua, thá»i Äiá»m buá»i tá»i Äầu óc dá» dà ng không tá»nh táo, nà ng biết thái Äá» ngà y hôm qua cá»§a nà ng Äá»i vá»i Hà n Trá»ng Hoà i nhất Äá»nh không phải là giải pháp tá»i ưu, bằng không hôm nay Hà n Trá»ng Hoà i cÅ©ng sẽ không ÄÆ°a nà ng Äi. ãã
Nhưng nhá» lại ngà y hôm qua, nà ng không biết phải là m gì má»i Äúng. ãã
Hóa ra Hà n Trá»ng Hoà i nghÄ© muá»n có ngưá»i chÆ¡i vá»i hắn sao, hắn ná»i lên lòng hiếu kỳ Äá»i vá»i chuyá»n tình cảm nam nữ, mà bên cạnh lại có ngưá»i có chút khác biá»t vá»i các nha Äầu khác như nà ng, cho nên liá»n Äem Äá»i tượng chÆ¡i Äặt á» trên ngưá»i nà ng. ãã
Chá» là hắn cảm thấy Äây là chÆ¡i, nhưng nà ng lại cảm thấy Äây là ép buá»c. ãã
Nghe ÄÆ°á»£c Hà n Trá»ng Hoà i muá»n ÄÆ°a nà ng Äi, trưá»c tiên là trong lòng nà ng thá» phà o nhẹ nhõm, nà ng ghét nhất chÃnh là ngưá»i khác dò xét ná»i tâm cá»§a nà ng, mà Hà n Trá»ng Hoà i Äây là Äang là m chuyá»n mà nà ng ghét nhất. ãã
Nói cho cùng Hà n Trá»ng Hoà i thân là vai phụ nên quá nhà n rá»i, nếu nam chÃnh có loại tÃnh cách nà y, nhất Äá»nh sẽ Äi dò xét cục diá»n chÃnh trá» mà tình cách bò lên, sẽ không lãng phà thá»i gian Äá» Äi xem má»t con cá mặn nhảy nhót. ãã
HÆ¡n nữa hôm qua nghe ý tứ cá»§a nam chá»§, rõ rà ng trên ngưá»i Hà n Trá»ng Hoà i có má»t Äá»ng phiá»n toái, nhưng hắn lại có thá»i gian Äi quan tâm Äến chuyá»n nà ng nghÄ© gì là m gì. ãã
Nà ng tháºt Äúng là ạ hắn, nà ng chÃnh là má»t nha hoà n thông phòng, hắn quản nà ng Äang nghÄ© gì là m gì Äá» là m cái gì chứ. ãã
“Là Ngá»c Äà o ngu dá»t, không biết thiếu gia muá»n chÆ¡i cái gì thì là m sao có thá» bá»i hắn.” ãã
Nghe thấy Ngá»c Äà o cÅ©ng không hiá»u, tâm tình Trần Há» liá»n thoải mái, tÃnh tình chá»§ tá» khó dò, hắn không hiá»u lá»i cá»§a chá»§ tá» không phải là do hắn ngu dá»t, mà là ai cÅ©ng Äá»u không nghe hiá»u lá»i cá»§a chá»§ tá». ãã
“Má»i Ngá»c Äà o cô nương thu dá»n Äá» Äạc.”
“Trần thá» vá» chá» má»t chút.” ãã
“Ngá»c Äà o cô nương có muá»n gặp mặt Äại nhân không?” ãã
Äá» Äạc cá»§a Ngá»c Äà o không nhiá»u lắm, Trần Há» thấy nà ng dứt khoát thu dá»n xong thì nhá»n không ÄÆ°á»£c má» miá»ng nói, “Mặc dù ta nói á» trong thôn trang sẽ không thiếu Än uá»ng, nhưng ngươi không á» bên cạnh Äại nhân, cho dù thiếu Än thiếu uá»ng, nhất Äá»nh Äại nhân cÅ©ng không báºn tâm ÄÆ°á»£c.”
Cảm giác ÄÆ°á»£c Ngá»c Äà o chá» quan tâm Äến Än uá»ng, Trần Há» chá» có thá» khuyên nà ng theo phương hưá»ng nà y. ãã
“Ta gặp thiếu gia nhưng không biết nên nói cái gì.” ãã
Ngá»c Äà o bất Äắc dÄ© buông tay, rõ rà ng nà ng bá» ÄÆ°a Äi thì mức sá»ng sẽ xuá»ng cấp, nhưng nà ng biết cho dù nà ng có Äi gặp Hà n Trá»ng Hoà i thì cÅ©ng hoà n toà n vô dụng, Hà n Trá»ng Hoà i Äã không Än bá» dạng là m nÅ©ng là m ná»u cá»§a nà ng nữa rá»i. ãã
Hoặc là nói hắn vẫn là Än, nhưng tác dụng không lá»n như váºy. ãã
Lòng tá»± chá»§ cá»§a hắn có thá» khiến hắn bá» qua cám dá», hÆ¡n nữa còn chuyá»n những cảm xúc bá» kìm nén sang má»t phương diá»n khác, cÅ©ng chÃnh là phương diá»n quan sát nà ng.ãã
Nếu Hà n Trá»ng Hoà i sá»ng trong thá»i hiá»n Äại, Äá»c thêm mấy quyá»n sách tâm lý há»c, Äại khái hắn có thá» hiá»u ÄÆ°á»£c chuyá»n hắn cảm thấy nà ng Äặc biá»t chẳng qua là do sức hấp dẫn t*nh d*c cá»§a nam nữ. ãã
Äợi Äến khi loại hấp dẫn nà y giảm bá»t, hắn sẽ từng tầng từng tầng mà lá»t nà ng, sau Äó sẽ phát hiá»n nà ng chá» là má»t ngưá»i trá»ng rá»ng. ãã
Cái gì nà ng cÅ©ng không có, không khiến cho hắn cảm nháºn ÄÆ°á»£c sá»± thú vá» Äang thiêu Äá»t, chá» có bản nÄng sinh tá»n. ãã
Thay vì á» chá» nà y liá»u mạng ngụy trang chá»ng cá»±, trá»n không thoát viá»c bá» Hà n Trá»ng Hoà i Äà o ra rá»i hắn lại cảm thấy thất vá»ng, còn không bằng nà ng liá»n rá»i Äi như váºy, là m cho hứng thú cá»§a Hà n Trá»ng Hoà i rút lui, như váºy có thá» thấy rõ tác dụng cá»§a nà ng. ãã
CÅ©ng chá» Äáng tiếc là kế hoạch kiếm tiá»n cá»§a nà ng còn chưa bắt Äầu ÄÆ°á»£c bao lâu, bạc tÃch góp cÅ©ng Ãt Äến Äáng thương, Ngá»c Äà o lên xe ngá»±a má» ra tay nải nhá» cá»§a mình, nhìn sá» tiá»n mình tÃch góp ÄÆ°á»£c thì không khá»i nưá»c mắt lưng tròng. ãã
Hà n Trá»ng Hoà i chÃnh là má»t tên há»n Äãn, nhìn thì rất hà o phóng, nhưng trên thá»±c tế so vá»i sá»± phục vụ mà nà ng dà nh cho hắn, sá» bạc ÄÆ°á»£c cho nà y má»t chút cÅ©ng không hà o phóng. ãã
Nà ng là thông phòng cá»§a thiếu gia phá»§ Quá»c công, nhưng còn không sung sưá»ng bằng má»t cô nương á» phá» hoa. ãã
*
ÄÆ°a má»t nha Äầu như nà ng ra khá»i phá»§, ÄÆ°Æ¡ng nhiên sẽ không phải là xe ngá»±a lá»ng lẫy xa hoa gì, Ngá»c Äà o lên má»t chiếc xe ngá»±a cÅ© kỹ cháºt hẹp, bá»i vì trên xe không có Hà n Trá»ng Hoà i cần hầu hạ, nà ng không ngá»i bao lâu liá»n má» rèm xe ra. ãã
ÄÆ°á»ng phá» nhá»n nhá»p, bên ngoà i có má»t nam nhân nhìn thấy khuôn mặt cá»§a nà ng thì ném má»t ánh mắt bay vá» phÃa nà ng. ãã
Chá» là Äá»ng tác ném má» nhãn nà y, cho dù là nữ nhân bình thưá»ng Äến Äâu là m thì cÅ©ng có nam nhân sẽ Äá»ng tâm, nhưng nam nhân nà y là m lại khiến cho ngưá»i ta ghê tá»m. ãã
Ngá»c Äà o Äáp trả cho ngưá»i ná» má»t cái liếc mắt, tay Äặt á» cá»a sá» xe, ngắm nhìn cảnh sắc mà ngà y thưá»ng khó nhìn thấy. ãã
“Trần thá» vá» có Äói không?”ãã
Ngá»i thấy mùi vá»t quay, Ngá»c Äà o giáºt giáºt mÅ©i, chá» mong nhìn vá» phÃa Trần Há» Äang Äánh xe. ãã
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là hắn không Äói, nhưng nghe thấy giá»ng Äiá»u chá» mong cá»§a Ngá»c Äà o, Trần Há» tá»± giác xuá»ng xe mua vá»t quay cho Ngá»c Äà o. ãã
Ngưá»i vừa Äi, tên nam nhân mà nà ng vừa trợn trắng mắt liá»n tiến lên nghênh Äón: “Tiá»u nương tá» Äây là muá»n Äi Äâu a?” ãã
Ngá»c Äà o Äá» búi tóc cá»§a cô nương chưa láºp gia Äình, xe ngá»±a nà ng ngá»i cÅ©ng chá» là bình thưá»ng, không quan tâm bá» dạng Trần Há» Äánh xe nhìn có phải uy vÅ© hay không, nhưng bá» dáng nà y cá»§a Ngá»c Äà o lại khiến cho ngưá»i ta muá»n Äùa giỡn. ãã
Ngá»c Äà o lưá»i biếng dá»±a và o cá»a sá» xe, liếc mắt nhìn ngưá»i Äang nói chuyá»n má»t cái, ÄÆ°a tay chá» chá» cá»a hà ng trang sức cách Äó không xa. ãã
Nam nhân chá» sợ mỹ nhân không ÄỠý tá»i hắn, thấy nà ng chá» trang sức, nam nhân cưá»i tá»§m tá»m nói: “Tiá»u nương tá» là muá»n trâm hoa sao? Không bằng tiá»u nương tá» cưá»i cho ta má»t cái, Äến lúc Äó ngươi muá»n bao nhiêu ta liá»n mua cho nà ng bấy nhiêu.”
Lúc nà y ngay cả trợn mắt Ngá»c Äà o cÅ©ng lưá»i trợn, nà ng không ÄỠý tá»i hắn, ban ngà y ban mặt, nam nhân kia cÅ©ng không dám tháºt sá»± là m cái gì, muá»n Äi nhưng nhìn bá» dáng Ngá»c Äà o lại cảm thấy ngứa ngáy khó nhá»n. ãã
“Tiá»u nương tá», ta nhìn nà ng tá»±a như tiên nữ trong má»ng cá»§a ta, nà ng nhìn xem trang phục cá»§a ta cÅ©ng biết nhất Äá»nh là ta mua ÄÆ°á»£c cây trâm nà y, nếu tiá»u nương tá» nà ng nói vá»i ta má»t câu, ta liá»n láºp tức bá» tiá»n ra mua trâm.” ãã
Äá»i Äãi vá»i tiên nữ còn phải nói má»t câu má»i mua trâm, Ngá»c Äà o quét qua vẻ mặt gấp gáp cá»§a ngưá»i nà y rá»i quay Äầu. ãã
Nhưng ngưá»i nà y tháºt sá»± là có chút tinh thần Äánh bạc, thấy Ngá»c Äà o không ÄỠý tá»i hắn, tháºt Äúng là Äi mua má»t cây trâm.ãã
Trâm bạc nên Ãt nhất cÅ©ng Äáng giá hai lượng bạc, nhìn thấy trâm tháºt, Ngá»c Äà o chá» chá» tiá»m son phấn. ãã
Ngá»c Äà o thu tay quá nhanh, ngưá»i ná» muá»n nhân cÆ¡ há»i sá» tay cÅ©ng không sá» ÄÆ°á»£c. ãã
“Ta cÅ©ng Äã mua trâm mà tiá»u nương tá» nà ng muá»n, sao nà ng vẫn không nói chuyá»n vá»i ta?” ãã
Ngá»c Äà o che môi ngáp má»t cái, cÅ©ng không thèm liếc mắt nhìn hắn má»t cái. ãã
Ngưá»i ná» do dá»± nhìn tiá»m son, nếu mỹ nhân trong xe nguyá»n ý cùng hắn là m cái gì, hắn ÄÆ°Æ¡ng nhiên là nguyá»n ý mua son phấn, nhưng nà ng như váºy, lại sợ cho dù hắn mua son phấn cho nà ng thì nà ng vẫn không ÄỠý tá»i hắn. ãã
Trong lúc hắn Äang cảm thấy khó xá», má»t Äạo bóng dáng mà u xanh biếc bay qua trưá»c mắt hắn, rÆ¡i và o trên ngưá»i Ngá»c Äà o. ãã
Äá» bay tá»i là má»t cây trâm ngá»c ÄÆ°á»£c bá»c trong lụa, trâm ngá»c nhìn trong suá»t, cho dù không tÃnh là cá»±c tá»t thì cÅ©ng không phải là Äá» rẻ tiá»n. ãã
“Vá» tiá»u nương tá» nà y thấy cây trâm nà y như thế nà o?” ãã
Ngưá»i nói chuyá»n Äã chú ý Äến Ngá»c Äà o ÄÆ°á»£c má»t lát, Äem tất cả má»i chuyá»n vừa diá» n ra Äá»u nhìn và o trong mắt, Ngá»c Äà o ngưá»c mắt nhìn vá» phÃa ngưá»i ná», Än mặc không tÃnh là hoa quý, dùng lụa xanh cá»t tóc, bên ngưá»i mang theo má»t tùy tùng. ãã
Nhìn không giá»ng như già u có, nhưng thần thái kia có chút giá»ng quý công tá». ãã
Vá»n dÄ© Ngá»c Äà o buá»n chán nên má»i là m váºy Äá» thá»i gian trôi nhanh, không nghÄ© tá»i còn dẫn tá»i má»t ngưá»i tay chân hà o phóng như váºy. ãã
Nhìn ngưá»i nà y, Ngá»c Äà o chá» chá» cá»a hà ng son phấn. ãã
Ngưá»i ná» nhếch môi cưá»i, cầm quạt xếp chá» chá» Äá» tùy tùng bên cạnh Äá» hắn Äi mua. ãã
Tùy tùng mua các loại son phấn khác nhau, trong má»t cái há»p gá» Äặt mấy loại son Äá» rá»±c cùng phấn má há»ng. ãã
Chá» là Ngá»c Äà o nhìn thấy những thứ nà y nhưng cÅ©ng không lá» ra khuôn mặt tươi cưá»i, mà lại ÄÆ°a tay chá» chá» vá» phÃa kẹo há» lô bên ÄÆ°á»ng. ãã
Nam nhân lúc trưá»c lấy lòng Ngá»c Äà o Äã lui sang má»t bên, nhìn thấy lần nà y Ngá»c Äà o chá» chá» kẹo há» lô, không khá»i oán giáºn nói: “Như thế nà o lại muá»n tiá»n nghi…” ãã
Triá»u Hằng Kiêu ngá»i á» quán trà nhìn thấy Ngá»c Äà o, vá»i bá» dáng nà y cá»§a nà ng mà là m cho ngưá»i ta không chú ý tá»i thì tháºt sá»± là khó, thấy nà ng chá» tá»i chá» lui, cảm thấy có viá»c vui nên liá»n ném trâm. ãã
Vá»n tưá»ng rằng nà ng thấy trâm thì cho dù như thế nà o cÅ©ng nên cảm thấy mỹ mãn, không nghÄ© tá»i nà ng còn có thá» chá» Äá» váºt khác. ãã
Nhưng mà ai biết có phải là do nà ng nhìn thấy Äá» váºt Äã Äá»ng tâm, nhưng lại muá»n là m bá» như mình chá» là thá» lòng ngưá»i, trên thá»±c tế không tham lam tiá»n tà i? ãã
Nhìn gương mặt kiá»u mỵ ưá»t át cá»§a Ngá»c Äà o, Triá»u Hằng Kiêu tiếp tục kêu ngưá»i hầu Äi mua. ã
Ngá»c Äà o muá»n Än vá»t quay nưá»ng cháºm, Trần Há» phải Äứng Äợi má»t há»i lâu má»i mua ÄÆ°á»£c, Äợi Äến khi há» lô ngà o ÄÆ°á»ng Äến tay Ngá»c Äà o, Trần Há» má»i cầm vá»t quay Äi tá»i. ãã
Thấy bên cạnh xe có ngưá»i vây quanh, Trần Há» nhÃu nhÃu mà y: “Các ngươi có chuyá»n gì?” ãã
Trần Há» vừa há»i, Ngá»c Äà o liá»n buông rèm xuá»ng gặm há» lô ngà o ÄÆ°á»ng, công thà nh lui thân chÃnh là nói tình cảnh hiá»n tại cá»§a nà ng.ãã
Thấy rèm buông xuá»ng, Triá»u Hằng Kiêu ngẩn ngưá»i, chợt cưá»i còn lợi hại hÆ¡n so vá»i lúc trưá»c, hắn nhìn ra Trần Há» Không phải ngưá»i bình thưá»ng, xua tay rá»i Äi: “Ta không có viá»c gì, chá» là Äứng á» Äây má»t chút mà thôi.” ãã
Trần Há» nhÃu mà y, nhất Äá»nh mấy nam nhân nà y chạy tá»i Äây là vì Ngá»c Äà o, nhưng nhìn bá» dạng Äứng Äắn cá»§a bá»n há», Ngá»c Äà o lại má» miá»ng không nói, hắn cÅ©ng không thá» tìm bá»n há» gây phiá»n toái. ãã
“Vá» sau Äừng Äứng bên cạnh xe ngá»±a cá»§a ngưá»i khác.” ãã
Khóe mắt Äảo qua mấy ngưá»i, Trần Há» Äánh xe rá»i Äi. ãã
“Tiá»u nương tá» kia tháºt Äúng là không cần mặt mÅ©i, cứ như váºy trá»±c tiếp lừa gạt Äá» váºt……. “
Xe ngá»±a vừa Äi, ngưá»i Äầu tiên mua trâm cho Ngá»c Äà o láºp tức oán giáºn, “May mắn là ta chá» mua má»t cây trâm, vá» gia nà y, ngươi mua son phấn Ãt nhất cÅ©ng tiêu hết mấy chục lượng Äi?” ãã
Má»t há»p phấn thượng Äẳng cÅ©ng chá» có mấy lượng bạc, nhưng vừa nãy hắn mua cho nhân chÃnh là má»t há»p, hÆ¡n nữa há»p Äá»±ng còn bằng gá» lim, vừa nhìn liá»n biết không rẻ. ãã
Con ngưá»i chÃnh là sinh váºt tương phản, trâm bạc do mình bá» tiá»n ra thì nhất Äá»nh sẽ Äau lòng, nhưng nghÄ© Äến có ngưá»i tá»n thất nhiá»u hÆ¡n mình, không biết tại sao trong lòng lại không khá» sá» như váºy. ãã
“Mỹ nhân kinh thà nh tháºt Äúng là thú vá».” ãã
Triá»u Hằng Kiêu cÅ©ng không Äau lòng bạc, vẻ mặt hứng thú nhìn xe ngá»±a Äã Äi xa, hắn còn chưa từng thấy qua có nữ nhân nà o dám lừa gạt bạc cá»§a hắn. ãã
Tùy tùng bên cạnh hắn thấy thế thì há»i: “Có cần thuá»c hạ Äuá»i theo không?” ãã
“Không cần, ngưá»i Äánh xe kia nhìn không ÄÆ¡n giản…” ãã
Ngoại trừ không ÄÆ¡n giản ra, ngưá»i còn có chút quen mắt, cÅ©ng không biết mỹ nhân trong xe kia là sá»§ng thiếp ÄÆ°á»£c nuông chiá»u cá»§a Äại nhân nhà nà o á» kinh thà nh. ãã