Ngà y hôm sau Ngá»c Äà o tá»nh lại khá sá»m, Än xong bữa sáng liá»n bắt Äầu xem lại những thứ nà ng mua hôm qua. ãã
Trong cÄn phòng rách nát cá»§a nà ng Äã có thêm má»t chiếc la hán bằng gá» tá» Äà n ÄÆ°á»£c khảm Äông châu, má»t chiếc kim trưá»ng giá trá» trÄm lượng và ng, nÆ¡i nà o còn bá» dáng keo kiá»t như lúc trưá»c. ãã
Mà chá»§ nhân cá»§a cÄn phòng nà y là nà ng thì mặc xiêm y gấm vóc, Äeo bá» diêu bằng phá» thúy, ngá»i ngay ngắn trưá»c bà n gá» uá»ng trà , ngưá»i không biết còn tưá»ng rằng tiếp theo nà ng sẽ tham gia yến há»i gì Äó. ãã
Không có gì thú vá» hÆ¡n viá»c trang Äiá»m cho chÃnh mình, Ngá»c Äà o phải ngá»i má»t há»i lâu má»i nghÄ© Äến viá»c Äi tìm Hà n Trá»ng Hoà i. ãã
Hôm qua Hà n Trá»ng Hoà i cắn nà ng má»t cái, sau Äó Äi Äến chÃnh phòng nghá» ngÆ¡i, vá»n dÄ© nà ng tưá»ng rằng ná»a Äêm hắn sẽ sá» tá»i nhưng Äợi Äến trá»i sáng cÅ©ng không thấy bóng ngưá»i. ãã
Cuá»i cùng là ngưá»i nà o có thá» kiá»m chế d*c v*ng tá»t như váºy. Äêm qua nà ng còn mÆ¡ thấy má»t giấc má»ng xuân, thế nhưng Hà n Trá»ng Hoà i lại có thá» hoà n toà n nhá»n xuá»ng. ãã
Nếu không phải chắc chắn rằng thứ Äó cá»§a hắn không bá» hư, tháºm chà nà ng còn muá»n hoà i nghi hắn còn có cái bá»nh kÃn gì Äó. ãã
Hà n Trá»ng Hoà i á» trong phòng nghá» ngÆ¡i, Ngá»c Äà o ngưá»c mắt nhìn má»t vòng, gian phòng nà y cá»§a hắn chÃnh là do Nhạn Tá»± sá» dụng Äá» váºt có sẵn Äá» bá» trÃ, vẫn lá» ra mùi vá» cá» xưa. ãã
Hiá»n tại bá» dáng nà y cá»§a Hà n Trá»ng Hoà i lại giá»ng như lúc trưá»c nà ng vừa má»i Äến Kỳ Lân viá»n, má»t mình nằm trên giưá»ng quý phi nhắm mắt dưỡng thần, chá» là ỠÄây không có cảnh sắc gì Äẹp, chá» có má»t mảnh Äất trá»ng rau xanh mưá»t. ãã
Ngá»c Äà o ngá»i và o trong lòng Hà n Trá»ng Hoà i: “Äại nhân có biết vẽ không?” ã
Nhìn thấy Ngá»c Äà o và o cá»a, Hà n Trá»ng Hoà i không nhúc nhÃch tròng mắt, không nghÄ© tá»i ngưá»i cá»§a nà ng lại chui và o trong ngá»±c hắn, thân thá» má»m mại trà n ngáºp sức hấp dẫn giá»ng như hôm qua. ãã
Ngà y hôm qua còn như gà chá»i, hiá»n tại lại *xảo tiếu thiến há», là m sao nhìn ra ÄÆ°á»£c má»t tia phẫn ná». ãã
*Xảo tiếu thiến há»: Má»t câu thÆ¡ trong bà i thÆ¡ Thạc nhân 2
Dá»ch nghÄ©a: Nà ng cưá»i rất khéo, trông rất Äẹp á» bên khoé miá»ng có duyên.
Hà n Trá»ng Hoà i “ừm” má»t tiếng. ãã
Ngá»c Äà o tá»± Äá»ng lý giải tiếng “ừm” nà y cá»§a hắn có nghÄ©a là biết, Äá» cho Trần Há» Äem bà n di chuyá»n ra ngoà i phòng, nà ng Äem Hà n Trá»ng Hoà i từ trên giưá»ng kéo lên. ãã
Hà n Trá»ng Hoà i Äứng lên má»t cái chân má»m nhÅ©n, thiếu chút nữa Äã Äem Ngá»c Äà o quÄng ngã xuá»ng Äất, Ngá»c Äà o liếc mắt nhìn chân hắn má»t cái, xem ra lúc nà o nà ng cÅ©ng nên tá»i tìm Hà n Trá»ng Hoà i, là m cho hắn Äá»ng Äáºy tay chân, bằng không nói không chừng qua hai ngà y nữa hắn lại Äi Äặt xe lÄn Äá» ngá»i.ãã
“Äại nhân, ngà i cảm thấy bên nà y trá»ng cây tùng thì như thế nà o?” ãã
Ngá»c Äà o chá» và o má»t bãi Äất trá»ng, tưá»ng tượng bá» dáng ÄÆ°á»£c trá»ng Äầy cây tùng á» nÆ¡i nà y. ãã
Trong tay Hà n Trá»ng Hoà i là bút lông cừu do Ngá»c Äà o nhét và o, trưá»c mặt là má»±c Äã mà i xong, nhìn vá» phÃa vá» trà Ngá»c Äà o chá» và o: “Nà ng muá»n ta là m cái gì?” ãã
“Tá»± nhiên là Äem cách bà i trà cá»§a nÆ¡i nà y vẽ xuá»ng, sau Äó chúng ta sẽ Äi mua cây cá»i vá» bá» trà trong Äình viá»n. Má»t cái trạch viá»n như váºy cÅ©ng không thá» chá» trá»ng rau xanh chứ?”
“Váºy nà ng còn muá»n trá»ng cái gì nữa?”
“Hoa há»ng, cây trúc Äà o Äá»u có mà u sắc vô cùng Äẹp, hÆ¡n nữa nô tỳ còn rất thÃch mùi hương cá»§a chúng.” Nói xong Ngá»c Äà o nhìn Hà n Trá»ng Hoà i, “Äại nhân có Äặc biá»t yêu thÃch hoa hay cây gì không?” ãã
Không ai há»i qua Hà n Trá»ng Hoà i vấn Äá» nà y, hắn cÅ©ng không nghÄ© tá»i vấn Äá» nà y, chá» cần hoa hoa cá» cá» có mùi hương không hun ngưá»i, nhìn không chưá»ng mắt thì cÅ©ng chẳng có gì khác nhau. ãã
Hà n Trá»ng Hoà i cúi Äầu vẽ tranh, là má»t cây tùng. ãã
Ngá»c Äà o tiến lại gần nhìn má»t chút, há»a sÄ© Hà n Trá»ng Hoà i nà y nhìn cÅ©ng không tá» lắm, có thá» nhìn ra ÄÆ°á»£c là mấy cây tùng. ãã
Vẽ xong cây tùng, cá» tay Hà n Trá»ng Hoà i dá»i Äi, lại vẽ lên cây non. ãã
Lúc trưá»c Hà n Trá»ng Hoà i Äá»u Äi theo lão quá»c công gia chiến Äấu trên chiến trưá»ng, vá»n dÄ© nà ng tưá»ng rằng Äá» Hà n Trá»ng Hoà i vẽ tranh, hắn sẽ vẽ cho nà ng và i vết má»±c lá»n, hiá»n tại xem ra Hà n Trá»ng Hoà i Äúng là Äa tà i Äa nghá». ãã
“Võ có thá» cầm thương, vÄn có thá» Äá»ng bút, Äại nhân Äúng là má»t ngưá»i là vÄn võ song toà n chân chÃnh.” ãã
“Nà ng chá» sá»a sang lại phòng cá»§a mình.” Äá»i mặt vá»i lá»i khen ngợi cá»§a Ngá»c Äà o, Hà n Trá»ng Hoà i tiếp lá»i, ngay sau Äó Ngá»c Äà o liá»n cảm giác ÄÆ°á»£c chóp mÅ©i mình ưá»t Äẫm. ãã
Bút lông dùng xong vá»n nên ÄÆ°á»£c Äặt trên nghiên má»±c, nhưng Hà n Trá»ng Hoà i lại dùng Äá» vẽ lên mặt nà ng. ãã
Ngá»c Äà o lui ra và i bưá»c: “Vá»n dÄ© nô tỳ nghÄ© rằng sau khi trá» vá» Äại nhân sẽ ngá»§ chung má»t phòng vá»i nô tỳ, hÆ¡n nữa phòng cá»§a Äại nhân hẳn là tá»± mình bà y biá»n, chá» có Äại nhân má»i biết ÄÆ°á»£c cái gì Äá» á» Äâu là vừa mắt nhất.” ãã
“Luôn má»m xưng chÃnh mình là nô tỳ, nhưng ta không thấy nà ng tháºt sá»± coi mình là nô tỳ, tháºm chà còn không cảm thấy nà ng coi ta là Äại nhân.” ãã
Ném bút và o trong lu rá»a má»±c, rõ rà ng là Hà n Trá»ng Hoà i không có ý Äá»nh Äá»ng bút nữa. ãã
Trần Há» nghe ÄÆ°á»£c Äá»ng tÄ©nh thì ngÆ¡ ngác nhìn vá» phÃa hai ngưá»i, như thế nà o lại cãi nhau rá»i, nhưng mà Ngá»c Äà o cÅ©ng có chút quá pháºn, từ hôm qua Äến hôm nay hoà n toà n không có chá»§ tá» tôn ti, chá»§ tá» muá»n giáo huấn nà ng cÅ©ng là bình thưá»ng. ãã
Trần Há» di chuyá»n sang bên cạnh, không có ý Äá»nh má» miá»ng nói chuyá»n cho Ngá»c Äà o. ãã
Sau Äó hắn liá»n nhìn thấy Ngá»c Äà o ngá»a khuôn mặt bá» má»±c vẽ lên ôm lấy cánh tay chá»§ tá». ãã
Tuy rằng trên mặt có chút bẩn, nhưng ánh mắt Ngá»c Äà o lại lóe ra ánh sáng nhá» vụn. ãã
HÆ¡n nữa vẫn có thá» là m cho cánh tay Hà n Trá»ng Hoà i cảm nháºn ÄÆ°á»£c sá»± má»m mại dưá»i xương quai xanh cá»§a nà ng. ãã
Nà ng khẽ bÄ©u môi: “Nếu không coi Äại nhân là Äại nhân, không coi chÃnh mình là nô tỳ, nô tỳ Äâu cần phà sức như váºy, tất cả những gì nô tỳ là m Äá»u là vì lấy lòng Äại nhân, Äại nhân không cảm giác ÄÆ°á»£c sao?” ãã
Ãm cuá»i bá» Ngá»c Äà o kéo Äến chÃn khúc mưá»i tám cong, là m cho Hà n Trá»ng Hoà i nắm lấy cánh môi Äang vá»nh lên cá»§a Ngá»c Äà o, sợ cái miá»ng cá»§a nà ng lại phát ra âm thanh kỳ quái gì Äó.ãã
Bá» bóp thà nh miá»ng vá»t, Ngá»c Äà o nghÄ© lại cho dù là nam nhân lão sắc phê, nhưng Äá»i vá»i nữ nhân buá»n nôn là m nÅ©ng cÅ©ng sẽ có Äiá»m mấu chá»t, cúi Äầu liá»n cảm thấy biên ÄỠáo choà ng cá»§a Hà n Trá»ng Hoà i có chút không Äúng, giá»ng như là bá» cái gì Äó chá»ng Äỡ. ãã
Ngá»c Äà o: “…” Nà ng sai rá»i, sắc phê không có Äiá»m mấu chá»t. ãã
Mẹ nó như váºy cÅ©ng có thá» cương, sẽ không phải là má»t ngà y ba bữa Hà n Trá»ng Hoà i Äá»u uá»ng canh há» tiên Äi. ãã
Vá»n tưá»ng rằng Ngá»c Äà o sẽ bá» hung hÄng khiá»n trách, cho dù tránh ÄÆ°á»£c phạt quỳ nhưng cÅ©ng sẽ bá» phạt má»t ngà y không có cÆ¡m Äá» Än, nhưng Trần Há» còn chưa hiá»u chuyá»n gì Äã phát hiá»n vẻ mặt hai ngưá»i lại khôi phục bá» dáng như lúc trưá»c, tuy rằng chá»§ tá» không cầm bút, nhưng cÅ©ng không giá»ng như Äang tức giáºn. ãã
â???â Chẳng lẽ thá»i Äiá»m hắn di chuyá»n sang bên cạnh Äã bá» lỡ mất cái gì sao? ãã
Bá» Hà n Trá»ng Hoà i kéo và o trong phòng ngá»§ cá»§a hắn, Ngá»c Äà o tá»± nhiên ngá»i á» trên giưá»ng má»m cá»§a hắn. ãã
“Sau buá»i trưa phòng cá»§a Äại nhân sẽ có ánh sáng chiếu và o, Äại nhân có thá» ngẫm lại giá» mùi cùng giá» thân có thá» là m cái gì á» trong phòng, Äá» Äạc phải bà y biá»n như thế nà o má»i cảm thấy thoải mái.” ãã
“Ừm.” ãã
Hà n Trá»ng Hoà i Äáp má»t tiếng, á» gian trong má»t lúc má»i Äi ra, Ngá»c Äà o thấy hắn thay má»t thân xiêm y ra ngoà i thì nghi hoặc nói: “Äại nhân muá»n Äi gặp ngưá»i?” ãã
Hà n Trá»ng Hoà i liếc nà ng má»t cái: “Äi xem hoa cá».” ãã
“ÄÆ°á»£c?” ãã
“Nà ng há»i ta thÃch trang trà hoa cá» gì, ta nhất thá»i không nghÄ© tá»i nên tÃnh toán Äi ngá»i, Äi xem má»t chút.” ãã
Nghe ÄÆ°á»£c chuyá»n Hà n Trá»ng Hoà i muá»n là m, ánh mắt Ngá»c Äà o sáng lên, trẻ nhá» dá» dạy a. ãã
Những gì hắn nói chÃnh là những thứ mà nà ng muá»n Äá» cho hắn Äi thá». á» trong mắt nà ng, sá» dÄ© ngưá»i ta muá»n chết, chÃnh là vì không có thứ gì Äáng Äá» hắn lưu luyến khi á» hiá»n thế. ãã
Váºy thì chế tạo cho hắn má»t Ãt Äá» váºt khiến cho hắn lưu luyến không rá»i lÃ ÄÆ°á»£c rá»i, và dụ như Äá» cho hắn bá» trà sân viá»n, Äá» Äầy Äá» váºt mà hắn thÃch. ãã
Nếu hắn không biết chÃnh mình thÃch cái gì, váºy thì thá» từng cái, thá» Äến khi hắn biết chÃnh mình thÃch cái gì má»i thôi. ãã
á» thôn trang bên cạnh, ngoại trừ viá»c bán lương thá»±c và Äá» Än, còn có không Ãt nông há» dá»±a và o viá»c cung cấp hoa cá» cây cá»i cho các gia Äình già u có Äá» kiếm sá»ng, Ngá»c Äà o nghe ngóng xem nhà nà o có hoa cá» chất lượng tá»t nhất, sau Äó mang theo Hà n Trá»ng Hoà i Äi Äến Äó. ãã
“Cái nà y cắt tá»a cÅ©ng không tá» lắm.” ãã
Ngá»c Äà o nhìn má»t cây tùng, mặc dù nà ng nói không tá» nhưng cÅ©ng không nói muá»n mua, mà là vòng và o bên trong, cuá»i cùng chá»n ra mấy cây chưa từng cắt tá»a. ãã
“Äại nhân có muá»n thá» má»t lần tá»± cắt tá»a không?” ãã
Hà n Trá»ng Hoà i lắc Äầu, chá» và o má»t chá» như cây: “Cái nà y có má»t á» sâu, có muá»n ta bá» ra cho nà ng xem không.” ãã
Ngá»c Äà o nhìn kỹ, có thá» nhìn thấy má»t Ãt sâu nhá» mà u trắng. ãã
“Cây cá»i Äá»u có sâu phải không?” ãã
Ngá»c Äà o suy Äoán nói, Hà n Trá»ng Hoà i liếc mắt nhìn nà ng má»t cái, má»t cái liếc mắt kia rõ rà ng Äang cưá»i nhạo nà ng là kẻ ngá»c.ãã
Nà ng không tin Hà n Trá»ng Hoà i có thá» chá»n ÄÆ°á»£c cây tá»t hÆ¡n so vá»i nà ng, vì váºy liá»n Äi theo phÃa sau hắn: “Váºy Äại nhân quyết Äá»nh.” ãã
Hà n Trá»ng Hoà i nhìn qua từng gá»c từng gá»c cây, cÅ©ng không biết là cÄn cứ và o cái gì Äá» chá»n cây, sau Äó lại Äi lá»u hoa xem hoa, chá»n xong hoa. ãã
Không thá» không nói, ánh mắt Hà n Trá»ng Hoà i không tá», hắn chá»n Äá» còn rất Äẹp mắt. ãã
Cây cá»i thì xanh tươi, hoa tươi thì kiá»u diá» m. ãã
“Trừ Äao thương ra, Hà n lão gia tá» còn yêu thÃch những hoa hoa cá» cá» nà y, ta Äã từng gãi Äúng chá» ngứa, nghiên cứu xem là m thế nà o Äá» trá»ng hoa, là m thế nà o Äá» trá»ng cây.” ãã
Sau khi Äặt xong, Äá»t nhiên Hà n Trá»ng Hoà i nói vá»i Ngá»c Äà o. ãã
Hắn nói lá»i nà y là muá»n nhìn Ngá»c Äà o lá» ra biá»u tình thất vá»ng, nà ng cảm thấy nà ng Äang dẫn hắn Äi thá» những thứ má»i mẻ, mà trên thá»±c tế Äá»i vá»i hắn mà nói những thứ nà y cÅ©ng không má»i. ãã
Nghe váºy, quả tháºt trên mặt Ngá»c Äà o lá» ra biá»u tình thất vá»ng, chá» là lá»i nói khác vá»i những gì Hà n Trá»ng Hoà i nghÄ©. ãã
“Không phải những cây mà Äại nhân chá»n Äá»u là do lão gia tá» thÃch chứ?” ãã
Ngá»c Äà o chú ý tá»i Äiá»m Äặc biá»t, nghe váºy phản ứng Äầu tiên chÃnh là nhìn vá» phÃa những cháºu cây mà bá»n há» Äã chá»n, sợ Hà n Trá»ng Hoà i chá»n má»t Äá»ng thứ ngưá»i khác thÃch.
“Là ta nhìn thuáºn mắt.” ãã
Hà n Trá»ng Hoà i thản nhiên nói, sau khi vững và ng gót chân, hắn cÅ©ng không bá»i vì sá» thÃch cá»§a ngưá»i khác mà ủy khuất mình, tháºm chà trong tiá»m thức sẽ Äá» cho ngưá»i bên cạnh hắn có cùng ánh mắt vá»i hắn, dá»±a theo suy nghÄ© hắn muá»n mà suy nghÄ© vấn Äá». ãã
NghÄ© Äến chuyá»n Ngá»c Äà o bá» hắn lừa gạt, sợ hắn không muá»n sá»ng nữa nên chân chÃnh dụng tâm tá»± há»i hắn cần cái gì, hao hết tâm tư lấy lòng hắn, tâm tình Hà n Trá»ng Hoà i lại sáng sá»§a lên. ãã
“Kế tiếp thì thế nà o?” ãã
Hà n Trá»ng Hoà i Äặt câu há»i, Ngá»c Äà o nhìn má»t Äá»ng hoa cá», thÄm dò nói: “Äại nhân có hứng thú cùng nô tỳ trá»ng những hoa cá» nà y không?” ãã
“Không có.” ãã
Tháºt Äúng là Äáp án trong dá»± liá»u. ãã
“Váºy Äại nhân xem ta trá»ng Äi.” Ngá»c Äà o không có ý Äá»nh phản kháng mà dứt khoát tiếp nháºn sá»± cá»± tuyá»t cá»§a Hà n Trá»ng Hoà i. ãã
Hà n Trá»ng Hoà i nhưá»ng mà y, ngược lại có chút hứng thú, Ngá»c Äà o thế nhưng chá»§ Äá»ng là m công viá»c thá» lá»±c. ãã
Mà Ngá»c Äà o nhìn hoa cá» trưá»c mắt rá»i tÃnh toán, Äến thá»i Äiá»m trá»ng Äến cây thứ mấy thì nà ng nên khóc lóc là m nÅ©ng Äá» Hà n Trá»ng Hoà i cứng rắn giúp nà ng trá»ng. ã